Nơi tâm soi chính mình – không tìm, không nắm, chỉ thấy.
Ở nơi này, ta không cố bước tới đâu cả. Chỉ ngồi xuống, như đặt một chiếc lá lên mặt nước: lặng, nhẹ, và tự nó hiển bày.
Thiền chẳng thêm gì vào ta –
Thiền chỉ lấy đi những gì không phải ta.
Bạn sẽ không tìm thấy giáo điều dài dòng ở đây. Mỗi đoạn, mỗi ý, chỉ nhằm chặt đứt một vọng tưởng, gỡ một lớp khói che ánh trăng tâm.
Không có pháp để giữ,
không có đạo để theo.
Chỉ có cái biết đang biết —
lặng lẽ sáng từ vô thuở.
Bạn sẽ nhận ra: Không có hành trình nào để hoàn thành. Không có “phiên bản tốt hơn của chính mình” để đạt tới.
Chỉ có một khoảnh khắc đang thở,
và trong khoảnh khắc ấy,
bạn vốn đã tròn đầy, chẳng thiếu gì.
Nơi người đọc và điều được đọc cùng tan vào sự sáng trong vốn có.
Vô tâm trước vạn vật,
tâm trước vạn vật vô.